Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

HÀNH TRÌNH CÀ MAU-HÀTIÊN

Về đến SAIGON VN ngày 3/2/2010, máy bay đáp xuống 6 giờ, thủ tục ra khỏi sân bay đơn giản hơn, ngồi xe lăn được đưa ra tận cửa, vừa mau chóng, vừa không phải bị xét gì cả.

Kính, Phượng, Thưởng, Đính, Quang các em của tôi ra đón, lần này không bị xí hụt như lần trước, nên mọi người lên xe taxi về luôn Khách Sạn 46 Nguyễn Văn Đậu, đối diện nhà Phượng nghỉ lại đây một đêm, mai về BMT cho tiện, vì đồ đạt lỉnh kỉnh khiêng lên nhà Thưởng lầu 3 cũng mệt.

Hôm sau về BMT với Phượng, và PH ở lại với Má 2 ngày mới về lại Saigon, vì dịp Tết nhà nào cũng bận sửa soạn nhà cửa, chuẩn bị cúng rước ông bà về ăn TẾT với con cháu.



Hôm sau về BMT với Phượng, và PH ở lại với Má 2 ngày mới về lại Saigon, vì dịp Tết nhà nào cũng bận sửa soạn nhà cửa, chuẩn bị cúng rước ông bà về ăn TẾT với con cháu.
Ở nước ngoài thì cũng gia giảm nhiều, tuy vậy ngày Tết vẫn là ngày mà mọi người đều phải nhớ.Tôi về ở với má 2 tuần, má mừng vui và vẫn khoẻ, tuy vậy má đã lẫn và lãng tai nhiều.Lần trước về má còn đi đứng thăng bằng, lần này má đi lẹt xẹt, một bên hông của má bị thu hẳn, nên má đi bên thấp bên cao. Má tuổi Tuất, 89 tuổi tây nhưng 91 tuổi ta .Tôi biết tuổi má từ khi còn nhỏ cho tới bây giờ, má cũng xác định như vậy và vẫn còn nhớ tuổi mình.
Bây giờ má đã lẫn, cứ vô ra toilet mỗi ngày không biết mấy lần, sáng má ngủ dậy cở 8 giờ vô ra toilet độ 2,3 lần, mỗi lần vô ít nhất là 30 phút, rồi ra chỗ rửa mặt, rửa tay đàng trước nhà, rồi vô phòng ngồi lau, sau đó lại xuống toilet, rồi đi rửa tay, rồi lại lau..cứ như vậy cho đến 12 giờ trưa có khi trễ hơn mới ra phòng khách ngồi ...lúc bấy giờ cô em dâu mới đi hâm tô bún bò đã mua sẳn cho má ăn...và điệp khúc này cứ tiếp diễn mỗi ngày... cho đến cuối tuần, mấy đứa con mới mua thức ăn khác cho má.

Việc ăn uống và chăm sóc má, tôi đã thu xếp đâu vào đó sau ngày ba mất, nhưng rồi mọi việc lại đổi thay...(đây là sự thật đau lòng, mà chúng tôi hoàn toàn bất lực ). Vì lý do má không chịu thay đổi chỗ ở, cứ đòi ở đây cho đến ngày chết với ba.
Những người già VN thường bảo thủ như vậy, trong khi chị em chúng tôi đều muốn đem má về nhà ở để chăm sóc . Bên cạnh đó, tôi còn một cô em khờ khạo phải chăm lo thuốc men cho nó, nó rất ngoan, đẹp, cao như cô MỸ, rất thích diện đi chơi.

Ở với má từ 22 tháng chạp cho đến mồng 9 tháng Giêng năm Canh Dần, thì tôi tổ chức các em và một số bạn bè đi CàMau và HàTiên.Đi CàMau là để lo đám cưới cho con trai tôi, thật ra đã cưới ở Canada, nhưng vì nhà gái muốn đải tiệc ở VN, nên được dịp chúng tôi đi CàMau và đến Hà Tiên để xem thắng cảnh luôn .

Đoàn của tôi đi, gồm có gia đình tôi 7 anh chị em, hai người bạn ở Úc và Mỹ, cùng tháp tùng với chúng tôi là thầy Giõng và Hiền . Sau có thêm 2 cặp bạn thân của gia đình, mấy người này hồi xưa "thời khó khăn" là đệ tử của ba tôi, và một cô học trò tình cờ của thầy Giõng.
Tôi nói với má đi CàMau 6 ngày để má biết, khỏi chờ đợi.Ngày mồng 9 ta tức 22/2/2010, đoàn chúng tôi từ BMT xuống Saigòn ở lại 1 đêm, cũng tại Khách Sạn 46. Thầy Giõng đáng lý cũng đi chung xe đò với chúng tôi nhưng sau cùng, thì có xe nhà của cháu thầy cũng đi, nên thầy sang qua đi cùng đám cháu.

Chúng tôi tới Sàigòn 7 giờ chiều còn thầy, thì mãi 10 giờ mới tới, vì tới Đăk Nông xe của cháu thầy phải dừng lại ở nhà bà con, nên 10 giờ thầy mới xách vali tới gõ cửa phòng tụi tui, hỏi phòng tui ở mô ? Tui nói :
- Thầy xuống quầy lấy một phòng rồi lên ngủ, sáng mai gặp.Tối hôm đó gặp cả PC cũng ở lại KS, sáng hôm sau mọi người gặp nhau cùng ăn sáng tại KS .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét