Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

ĐÀLẠT NGÀY XƯA-CÂY SỐ 4


  NGÀY XƯA 1955-1956-57...
  Ở trọ nhà bác UYỂN -CÂY SỐ 4-ĐÀLẠT


       DÃ QUỲ ĐÀLẠT ,ngay trước nhà bác UYỂN

Canh chua đầu cá !
Hôm nay ăn canh chua với đầu cá,chợt nhớ chuyện xưa,ngày còn ở trọ nhà bác UYỂN cây số 4 -ĐÀLẠT.
Người trọ đầu tiên là tui (Sk),lần đầu tiên xa nhà ở một mình tui sợ lắm,ban đêm ngủ không được. Về sau bác Uyển gái có mở thêm một tiệm bán hàng bánh kẹo đủ thứ và có nuôi thêm một bà giàđể coi nhà.
Tối tui và bà già ngủ chung phòng ,vậy mà cứ nửa đêm thức giấc là tui bò qua nằm với bà ,làm bà giật mình la om sòm….không hiều sao hồi đó mười mấy tuổi rồi mà còn nhát quá chừng !
Năm sau tui rủ thêm được Rô và Thoa vào ở chung,vậy là hết sợ! Rồi anh em nhà anh Dần ,Dung, Cường cũng đến ở. Trên lầu thì có Bùi Hữu Thừa cháu bác Uyển ,hình như ở Huế vô. Ông này đăc biệt là sợ đàn bà con gái,thấy ai là tránh đi chỗ khác. (đã mất trước 75)
Anh Dần bây giờ ở bên Anh Quốc,thường về VN hằng năm lên BMT ở nhà anh Hội.Ngọc Dung tôi có gặp mấy lần ở Cali,Dung cũng không còn nữa.Ngọc Cường thì mới liên lạc lại được ở Dallas.
Sau đó thêm Bùi Viết Thuyên,người nhỏ bé trắng trẽo nhưng đa tình lãng mạn !sau hắn làm thông dịch sở Mỹ,mà bây giờ không biết ở đâu ,còn hay mất mà không nghe tin tức !
Tiếp đến là Lê Ngọc Luyến (đi không quân nghe nói đã mất),Lê Biên giờ ở Boston !Thỉnh thoảng có liên lạc,Lê Biên hồi xưa có thời làm précepteur cho các em tôi,nên rất thân thiện với gia đình tôi.
Như vậy ở trọ nhà bác Uyển gần 10người …mà tôi nhớ!
Bây giờ nói đến bữa ăn của chúng tôi , à còn thêm anh Tùng nữa (anh Tùng hồi đó làm công dân vụ ? hay mặc bộ đồ đen ,anh ấy cũng mất rồi).
Bác Uyển hay cho chúng tôi ăn canh chua nấu với đầu cá ,có lẽ bác nấu theo người Huế nên rất ngon ,hồi đó ăn cơm anh Tùng còn đặt thêm một luật lệ nữa
giống như các hướng đạo sinh ,là ăn đủa 2 đầu,vì đông người và bảo đảm vệ sinh ,mọi người không được quậy đủa vào tô canh,hoăc nhiều đầu đủa gắp chung… Tôi thật khổ sở vì cái vụ này,tôi không hiểu mấy bạn khác thì sao, nên cứ phải trở đủa lại khi muốn gắp thức ăn ,còn cầm kiểu xoay như mọi người thì không được…nên nhiều bữa ăn chưa no phải đứng dậy…hoặc không nhìn kỹ trên bàn ăn ,có khi gắp lộn tô xương ! Tôi đâm ra ghét mọi người bày đặt ra nhiều chuyện !...
Nhưng dù sao đó cũng là những ngày chung sống rất vui,chúng tôi có rất nhiều kỹ niệm ,những buổi trưa hè ngồi dưới gốc cây nói chuyện tào lao…đứng duới gốc cây ổi tìm xem có trái nào chín chưa,những đêm đi hái trộm hoa về cúng cái am ở trước nhà,khi thi lục cá nguyệt…những đêm mưa gió đi lên cây số 6 xem Rô tập và diễn văn nghệ ! Rô đóng vai Thái tử Tấy Đạt Đa …cho đến khi thành Phật !
Một thời gian sau ,khi tôi và Dung trở lại gia đình Phật tử số 6,thì mới biết là tại sao chỉ có mình Rô tiếp tục đi gia đình PT trên ấy,vì Rô bồ với Lê văn Thành học trường Lycée Yersin.
Cây số 4 …đã hơn 60 năm …tôi không hề trỡ lại ,chắc có nhiều thay đổi ,và chắc chắn nếu về cũng không tìm ra được nhà bác Uyển.
Dĩ vãng là qúa khứ đôi khi chợt giật mình nhớ và thương !
SKNS
                Trường TUỆ QUANG ngày xưa
                     

Ngôi chùa này đúng vị trí nhưng không phải ngôi chùa
ngày xưa năm 1954-55-56...
Hồi đó chùa ở giữa đồi chè, từ cổng đi lên ,hai bên là 2 vườn chè ,bên trái còn có một cái tháp ,mà chúng tôi(hs)
hay vô chơi...có lần trường do ông Nhất Hạnh tổ chức cho gia đình Phật tử cắm trại và ngủ đêm ở đồi chè...
Bây giờ người ta chiếm hết các đồi chè của chùa làm nhà ,chùa chỉ còn cái lõm giữa...ông Nh có bao giờ nhớ
đến ngôi chùa xưa ,ông đã từng nương náu...BUỒN thật !