Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

XUÂN XA NHÀ

Thư từ Úc
Lữ Giang .

Hầu như năm nào tôi cũng về Quê hương vào dịp Tết Nguyên Đán . Riêng năm nay là năm đặc biệt tôi đón Xuân xa nhà . Hiện giờ người dân Úc chuẫn bị đón Giáng sinh và năm mới . Điều đặc biệt Giáng sinh của Úc là nắng nóng " Hot Christmas " chứ không lạnh như Châu Âu . Vào ngày 25/12 các khu mua sắm đều đóng cửa nên hai ngày ai cũng đổ xô mua sắm quà và thực phẩm cho cả tuần . Không khí thật vui nhộn, không thua gì không khí mua sắm Tết của người Việt tại quê nhà .

Hàng năm vào những dịp như thế này, mọi người thích mua sắm, đặc biệt vào ngày 26/12 hay còn gọi là ngày Boxing Day (Ngày tặng quà) đây là ngày hiếm có trong năm để được mua hàng giãm giá " Sale off " giá cao từ 30% - 70% , nhiều khi chen chân vào các của hàng danh tiếng lớn, phải xếp hàng từ sáng sớm để được mua những món hàng mà mình đã nhắm từ trước . Riêng người Việt mình cũng náo nức không kém , họ cũng được nghỉ Lễ khá lâu, nên vừa đi mua sắm và vừa kếp hợp vui chơi . Cũng vào dịp năm mới này, người Việt thường tổ chức tiệc hợp mặt gia đình và bạn bè để gặp gỡ, trò chuyện và chúc mừng . Thay vì truyền thống của Anh - gà Tây, mình cũng chiêu đãi món ăn truyền thống nh7 nem chả, bún, lẫu ... và cũng vào những ngày này người Việt cũng nói chuyện chuẫn bị đón Tết Nguyên Đán . Một số người may mắn được trở về nước ăn Tết, riêng tôi phải ở lại vì nhiều nguyên nhân .

Trò chuyện với anh T người Việt có gia đình sống ở đây khá lâu, hơn 10 năm không về Việt Nam . Anh bảo rằng cũng nhớ gia đình, nhớ cha mẹ và anh chị em lắm, nhưng vì công việc ở đây, vướng gia đình, con cái bận học nên không về Việt Nam được, hơn nữa mỗi lần về tốn kém, quà cáp nên thôi . Tôi cũng tìnhcờ gặp vợ chồng người Việt tên là H, chị vợ đang học chương trình Tiến sĩ , tôi hỏ có dự định về Việt Nam ăn Tết không, thì chị trả lời chưa thu xếp được . Chị nói sang đây cũng thấy nhớ mỗi dịp bận rộn Tết về lắm, nhưng do có chồng và con sang ở cùng nên cũng vơi đi phần nào . Nếu có nhớ là nhớ thức ăn của mình . Chị cũng tâm sự thêm, náo nức nhất vẫn là lúc chuẫn bị đón Xuân như lau bàn thờ, dọn dẹp nhà cửa , trang trí cây cành ... , tuy mệt mà vui . Đối với các bạn du học sinh Việt Nam, một số đã mua vé và chuẫn bị qua về nước, một số khác không về, vì muốn ở lại làm việc thêm để lo tiền học . Do đó thời gian này nhiều du học sinh rất bận rộn . Có bạn bảo dù không được nghỉ dịp Tết, nhưng sẽ cố gắng về sớm, dọn dẹp, nấu nướng, để sao có được một mâm cơn tất niên ấm cúng .

Gold Coast ( Thành phố bờ biển vàng ) thuộc Bang Queensland là một thành phố nổi tiếng ở Úc với nhiều bãi biển đẹp, cũng là nơi tôi đang sống và làm việc . Tuy nhiên có ít người Việt, nếu muốn đến Cộng đồng người Việt phải lái xe đến đó mất khoảng 1 tiếng . Nơi đấy không thua gì khu người Việt tại Sydney, đầy đủ nhà hàng , tiệm ăn, các văn phòng Luật sư , Bác sĩ hay các chuyên viên Địa ốc . Tết năm mới này tôi sẽ cố gắng sắp xếp để có dịp đến đó để thưởng thức không khí Tết của người Việt mình . Mặc dù vậy, tôi vẫn thấy cô đơn lạc lõng , tôi không khỏi cảm giác, vừa bồi hồi vừa tủi thân . Nhất là lúc này, tôi cần người thân bên cạnh nhiều nhất . Để tránh những khoảnh khắc đó , tôi chỉ chăm chăm lao đầu vào học và làm việc, vậy mà không tránh khỏi lúc nhói lòng nhớ cái nóng chang chang ngày Tết của Sàigòn .

Tôi và bạn bè nhiều khi ngồi với nhau kể lại kỹ niệm đón Xuân khi còn ở Việt Nam . Điều mà tôi nhớ nhất là vào ngày cận Tết cùng mẹ đi chợ . Người mẹ nhỏ xíu mà rất nhanh, chen vào đám đông nghẹt cùng mua hết quầy này đến quầy khác , tôi có nhiệm vụ ôm hết tất cả những thứ mẹ mua . Sau đó mẹ loay hoay cất đặt, nấu nướng . Tôi nhớ nhất là món thịt kho do mẹ nấu, sau khi nấu xong nước vẫn trong vắt, dù đã được mẹ chỉ dạy nhiều lần, nhưng tôi vẫn không tài nào làm được .

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

Tổng kết năm 2010

Một năm qua...
Viết gì , muốn gì , không biết.
Lại một năm qua , nguồn thơ văn như đã hết. Có lẽ vốn liếng có bấy nhiêu nên dù có ráng thêm cũng không thể nhả thêm được chữ nào . Con nhện thì giăng tơ. Con tằm thì nhả tơ. Thi sĩ thì làm thơ...còn mình thì không là gì hết, nên mọi sự muốn làm cũng khó.

Coi lại thử năm nay được mấy bài thơ thẩn. Mấy câu chuyện tào lao, rồi hẳn tổng kết, trong năm đã làm được gì?
Chuyện cũng lạ, _NGÀN SAU 50 bài thơ
_ NGÀN SAO 50 bài viết
_ CEHOAVAN 44 bài
Trong năm 2010 được chừng đó việc . Thôi vậy cũng còn hơn ở không , không làm gì.
_Năm nay đi VN 2 lần. Đầu năm tháng 2/2010 sau khi ăn Tết ở BMT. Kéo nhau vài em trong gia đình và vài người bạn (15 người ) .
Xuống Sàigon rồi đi CàMâu, Hà Tiên chơi, một công hai chuyện cũng xong , một dịp đi hiếm có...khó có dịp nào được cùng nhau đi chung nữa.
Tháng 7/2010 lại về VN ở chơi với Má 2 tháng . Má ốm và yếu hơn, nhưng vẫn khỏe , không đau yếu gì. Tuổi già sinh tật, nên má chướng cũng tội nghiệp.

Lần này đi chơi với đám học trò 9c năm xưa , cà phê, ăn uống , pinic...nói chung người VN bây giờ ngoài giờ làm việc ra, thì ăn uống nhậu nhẹt thoải mái...cuộc sống có vẽ khác với đám con cháu bên này . Bên này chỉ thấy đi làm cả ngày tối về lo con cái gia đình. Cuối tuần chợ búa, lau dọn nhà cửa . Chỉ mùa hè mới đi pinic , cắm trại cuối tuần...
Những ngày nghi lễ trong tháng thì các gia đình tụ họp nhau ăn uống , các cháu chơi đùa với nhau.
Mỗi lễ Giáng sinh một nhà tổ chức , mấy gia đình kia đem quà cáp tới, ăn uống xong là mở quà...

Năm nay BÀ có vẽ không khoẻ mấy, nên chẳng quà cáp gì cho cháu. Christmas này nhà CƯỜNG NGA tổ chức, tụi nó phải lo sửa soạn nhà cửa hơn cả tháng trước để có đủ chỗ cho trẻ con chơi .Thường đông thì trẻ con chơi dưới basement.
LIÊM MAI có cái nhà thổi , tụi nhỏ tha hổ nhảy và chơi cầu tuột !
Năm nay gia đình TINA TÂM lái xe đi FLORIDA. Tụi nó book vé trong DISNEYLAND ở chơi 10 ngày , tết tây mới về.
Còn lại 5 gia đình (năm nào cũng thêm gia đình TUẤN TIÊN_PHƯỢNG NERRIS).

MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR
  2010

Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

HỘI NGỘ


Sau khi gặp Mẹ cuả JOS ,chị cho SK phone và gặp lại anh ở Saigon.
Đáng lý đi ăn ở quán Hương Lan,thì KA đổi qua quán ...vì tụi nó quen với quán đó.
Cái quán này thực đơn là đồ biển,nhưng còn có 2 con tôm hùm,trong khi phái đoàn có tới 9
người .Nên phải ăn tôm sú ,và những món linh tinh gì đó. Anh Đỉnh vui vẽ chọc,hồi xưa hắn định làm em rễ mình ,mà xí hụt ,bây giờ mình phải gọi hắn là Đại ca!
Lâu rồi gặp lại người xưa vẫn vui vẽ ,tử tế và rất thân thiện.Anh gởi cho một mớ bài ,thuộc diện
học làm người,những bài luân lý đạo đức rất đáng quý cho những người trẻ cần học hỏi,người già rút kinh nghiệm...
Anh cũng nói sơ về chị ấy,chẳng còn biết gì nữa cả,nhờ một người đàn bà săn sóc ,và sau này anh sẽ tiếp tục với bà này. Còn trẻ ,độ 40 tuổi.Hình như gia đình không mấy bằng lòng,nhưng đâu phải vấn đề.Anh chỉ nói qua vậy thôi.
Ăn xong ,anh trả tiền,trước khi đi ,tôi đã nói ,tôi mời nhưng anh vẫn trả. Kéo nhau đi càphê,về quán gần nhà thì đóng cửa,thấy một quán còn mở kéo nhau vào.Đâu biết đó là quán dành cho
khách ngoại quốc và rất nhiều cô tiếp viên,khi ngồi bàn ,gọi đồ uống rồi mới biết,thôi cứ uống cho xong rồi ra.
Nhà anh ở xa ,đáng lý chúng tôi ghé thăm má anh ,nhưng xa quá nên thôi. Đính nói sẽ đưa anh về sợ đường xa lái gắn máy ban đêm trời mưa không tốt.Nhưng anh không chịu ,để anh lái về ,không sao cả.
Lâu lâu về gặp lại người xưa cũng qúi lắm rồi.Ai cũng có một thời để yêu và một thời xa nhau.
Bây giờ thì già cả rồi ,còn gặp lại nhau trên đời này là một điều đáng quý.
Ngày xưa mình chẳng nợ duyên
Bây giờ gặp lại có phiền nhau không
Con đường tình sử,đồi thông
Băng qua Đại học, đâu mong ngày về!

Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

CHUYỆN XƯA

ĐI UỐNG CÀPHÊ TRUNG NGUYÊN

Hôm ở BMT, Hoà chở cô đến gặp Như Mân ở Saigon lên . Hẹn ở Cà phê Trung Nguyên.

Uống càphê, nói chuyện cũng vui, xong rồi kéo nhau đi một vòng, xem cách trình diễn bài trí của quán này. Cách trang trí là do một nhà hoạ sĩ nổi tiếng của VN, tên Hà Sơn. Xây bằng ximăng, nhưng kiểu trang hoàng như một hang đá. Trời nóng, nhưng đi vào trong thì mát mẽ. Còn các chái nhà bên ngoài, thì cất theo kiểu cổ của cố đô Huế . Gỗ lim đen, hay nâu bóng .
Từng cây cột tròn to như chái 3 gian xưa. Tôi không biết giá cả ở đây thế nào , vì Như Mân trả.
Sau mới nghe nói , càphê Trung Nguyên có gì đặc biệt đâu mà mắc lắm, một ly 25, 30 ngàn gì lận?
Có lẽ thu hút khách ngoại quốc hơn. Vì có một gian nhà rất rộng lớn, họ bày biện những đồ nghề của người dân tộc Rhadé.
Như trống, chiêng, kèn, chum, phèn la, có hình một người ngậm ống điếu, bầu đựng nước, ghế cột trên lưng voi, dây thừng bện bằng mây. Rát tiếc hôm đó máy hết battery nên không chụp được nhiều. Nhờ Thuỷ chụp hộ.

Sau đó Hoà chở tới thăm JOS. Em bị mù, nhưng rất vui vẽ, em tự đi ra vô nhà không cần hướng dẫn. Em còn viết được và làm nhạc cho những bài hoà tấu. Tôi đã đọc bài viết của em, rất cảm động và vị tha, JOS còn dạy các em trong nhà trẻ ca hát, nên lúc nào cũng bận rộn và vui vẽ.
Tôi còn biết thêm một điều đặc biệt nữa, JOS là cháu của FIANCÉ tôi ngày xưa.