Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

ĐẾN VÙNG ĐẤT MŨI 19/3/2010

Thuyền VÕ LÃI

Hình chụp cả Đoàn trước khi lên đường

Cả Đoàn trên Tàu

Cảnh trên đường đi

Chiếc tàu cao tốc (high speed) gần 20 người đi,thấy cũng vui. Tối qua TM vì sự kiện ma đè không ngủ được, nên sáng nay lên tàu ngủ bù, tàu ra khỏi bến độ 10 phút là thầy yên giấc, chúng tôi biết tối qua thầy mất ngủ nên không quấy rầy thầy, chỉ chụp vài tầm hình thầy đang thiền để làm kỹ niệm.

Thiền Sư TM đang ngủ

Con sông từ CàMau ra chợ Năm Căn thật dài và rộng, tàu chạy phải trên 3,4 tiếng đồng hồ mới tới. Hai bên bờ cũng có nhà cửa phố xá, cũng có quán càphê..,c ó khi qua rừng đước, rừng chà là .
Thỉnh thoảng gặp những chiếc ghe một người ngồi đầu mũi có máy mà ở đây họ gọi là “VÕ LÃI” có thể chở hành khách ngồi nối đuôi đằng sau, nhưng phải ngồi yên, chớ động đậy nhúc nhích là ghe có thể lật bất ngờ.

Ngồi trên tàu có một điều lạ và thích thú là khi 2 chiếc tàu đi ngang qua nhau thì tàu mình dồng lên dồng xuống 2 ,3 lần như xe chạy trên đường có ổ gà vậy .
Lúc đó thì TM thức dậy và thầy giải thích là dồng "ổ cá" , vì dưới nước thì có cá chứ đâu có gà !!

Tàu đi trên sông mà một, hai tiếng sau tài xế tấp vô bờ, tụi tui đều hỏi làm gì vậy, họ trả lời ai cần giải lao thì lên bờ ,..à té ra vậy !Tàu đi ngang qua các chợ:

- Chợ Cái Nước - Đầm Dơi, chợ Năm Căn - chợ Phan Ngọc Hiền và Chợ Đất Mũi .
Miền nam nhiều kênh nước hơn là đất, nên cây đước và cây mắm mọc để giữ đất.



Cây đước có nhiều rễ quấn lại ở trên mặt đất để giữ đất cho khỏi bị nước xói. Tôi thấy họ cũng cất nhà ở trên rừng đước, vì chỗ nào cũng có nước nên phải đổ thêm đất đá để làm nền.

Tàu đi tới một ngã rẽ 2 giòng nước, tài xế rẽ qua phải, ổng nói ở đây là ra biển THÁI LAN ai muốn vượt biên thì đi luôn . Chạy một hồi, mới biết lộn đường, nên đi trở lui và rẽ qua trái, không thôi thì chút nữa gặp hải tặc rồi !

Khi tàu tới chợ Năm Căn, họ ngừng lại cho chúng tôi lên bờ để dạo chợ độ 40 phút rồi hẹn về ghe, tụi tui lên chợ gặp tiệm bán đồ kim khí của cháu cô dâu, dừng lại chụp hình trước bản hiệu có chữ NĂM CĂN và mua bắp nóng .

Ra chợ mua trái cây, quýt, vú sửa, đi vòng vòng dăm ba phút là hết. Trở về tàu thì thiếu 2 cha con chú Tư, phải chờ mất 5,10 phút gì đó, anh Đỉnh chỉ ra ngoài biển :

- Coi kìa cá sấu .
- Đâu đâu ?
- Thì nó nổi lung tung đó, chụp hình đi, tui giơ máy ra mà có thấy gì đâu, anh nói
- Nó lặn rồi ! hì hì !Độ 10 phút sau thì thấy chú xuống với một bị cá khô bự, chú nói phải đi lùng khô sặc để chút nữa nướng nhậu !

CàMau thẳng tới chợ Năm Căn Sông nước mênh mông, một chuyến phà Rừng đước bao la ôm mảnh đất Quê hương hùng vĩ biết chăng là ?
Tàu tiếp tục đi cho đến khi thấy một bên bờ nhà cửa đông đúc, có một cái nhà xây lớn và ghi CHỢ ĐẤT MŨI, như vậy là đã đến MŨI CÀ MAU mà ngày xưa người ta nói là căn cứ quân sự cũ.

Tàu thả chúng tôi xuống và đi lên bộ, thì gặp một hướng dẫn viên du lịch, anh tự giới thiệu và dắt chúng tôi đi...nhưng xem ra anh này có vẽ vội vàng, nói là cứ nói, không biết ai nghe, mọi người thì còn đứng lại chụp hình, còn ảnh lo đi trước với với 2,3 người, tôi phải kêu lại, nè anh chờ chút, nói cho tụi tui nghe với, ảnh dừng lại, nhưng sau cũng đi trước luôn.
Cũng may ở đây chỉ có 2 ngả nên chúng tôi cũng không phải đi bộ nhiều là đã đến cuối mũi đất nước VN.

Có hình một ngôi sao nhiều cánh sơn màu đỏ có ghi ngày tháng...chúng tôi mỗi người lên đứng chụp hình, rồi qua bên mô hình xây bằng chiếc tàu đánh dấu miền đất cuối của đất nước VN ...




Qua phía bên kia thì có một quán nước, mọi người có thể vô đó ngồi nghỉ uống cà phê, bên cạnh quán nước lại là một cái tháp cao để du khách leo lên đó ngắm tổng quát cảnh chung quanh VÙNG ĐẤT MŨI .
Tôi thấy LTV và TM đã tới đó, nhưng ngồi dưới chân cầu, tôi hỏi sao không leo lên ?

- Nghỉ chút đã.

Mấy người đi trước đã lên rồi, khi mấy chị em tôi tới thì đã thấy Hiền và mấy người nữa trên đó. Khi tôi lên tới nơi thấy LTV và TM còn ở dưới, nên chọc :

Lên cao trông thức mây hồng
Đứng trên ngó xuống tìm ông bạn hiền
TM ngồi dưới kiền riền
Tui ngồi đây ngắm khắp miền bao la !

Nhìn xa xa ngoài kia, cách một cái cầu, có lẽ băng gỗ mắm ? tre ? quên rồi , cũng khá vững chắc một nhà nổi, sau xuống hỏi mới biết là quán ăn, muốn ăn thì phải qua cầu ra đó...



Vào bàn ngồi, kiểm lại thiếu 2người, có lẽ còn mê cảnh đẹp còn chụp hình đâu đó, phải gọi phone tới lui, mới chịu xuất hiện, hay là định nhịn không ăn trưa ? Có trời biết?

Việc đầu tiên là chú TƯ đưa bị cá khô cho nhà hàng nướng, ngồi đợi nhâm nhi chút nước, bia cho đỡ khát. Độ 15 phút cá nướng mới ra, mọi người ăn cá uống bia thật tuyệt, trong chốc lát đã hết một dĩa, kêu tiếp cho đến khi đồ ăn và cơm lên.Ăn xong tính tiền (cũng canh chua ,cá kho tộ,thêm dĩa mực xào...) một triệu rưởi , mắc gấp hai lần hôm ăn ở BẠC LIÊU chỉ có 600 ngàn.
Người ta có dặn rồi càng về miền tây mọi thứ đều mắc hơn. Huống chi đây lại là nhà hàng nhà nước. Hiền thấy vậy liền đưa ra ý kiến, em góp vào phân nửa, không cô chịu nhiều quá !...

Chuẩn bị trở lại cầu, tuy chỉ mới đi một vài vị trí cuối mũi, nghe nói còn chỗ khác đẹp hơn, nhưng đường về còn xa phải 5, 6 giờ chiều mới tới nhà...Cuộc đi chơi cũng khá vừa đủ, trên đường xuống ghe, mọi người dừng lại chụp hình để lưu lại kỹ niệm, vì biết có dịp nào mình trở lại đây cùng với những người đồng hành trong đoàn nữa không ?

Thôi xin từ giả miền cuối cùng của đất nước thân yêu mà chúng ta đã cùng nhau ghé qua đó. NS ,PH,H,TH,Đ,Đ,Đ; H,G,MK,P,Q,L,L...

MŨI CÀ MAU

Tận cùng đất nước MŨI CÀMAU
Sông nước mang theo những chuyến tàu
Xuôi giòng ngược nước bên rừng đước
Chim vịt kêu chiều nhớ ngàn sau !

NS
Từ ĐẤT MŨI về tới nhà là 6 giờ chiều, trời còn sáng, chú tài nói có một chỗ đi coi hay
lắm . Đó là coi CHIM VỀ NGỦ, nói ngắn gọn là đi COI CHIM, ai cũng đồng ý . Chú và Định biết đường đi, nhưng địa điểm thì không nhớ lắm .
Trên đường thì hỏi, CHIM NGỦ ở đâu? Người ta chỉ lên tới đường Gạch thì quẹo trái (đường Gạch là đường lớn). Xe chạy lố. Hỏi lại _ Xuống đường nhỏ thì quẹo mặt. Chạy lên chạy xuống 2,3 tua, cuối cùng cũng tìm được.
Tới nơi, muốn vào coi thì phải mua vé mỗi người 5 ngàn, nhưng người ta nói là trời còn sáng CHIM CHƯA VỀ, đợi khi trời tối CHIM MỚI VỀ . Đi cả ngày đã mệt rồi mà còn phải ngồi chờ nữa, về nhà trễ Suôi gia đợi cơm, nên thôi đành không COI CHIM nữa, mấy ông bắt đầu chọc, tụi tui thì không sao ....coi cũng được, không coi cũng được !! Kể cũng tiếc thật, một hiện tượng lạ vậy mà không coi được !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét