Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

NGÀY LỄ NOEL VÀ NĂM MỚI


Phượng thương mến,

Lâu lắm rồi chị chưa hề tâm sự với Phượng cũng như với các em, mà chỉ có la thôi, la cái này cái kia mà các em không bao giờ cải, nhưng chưa chắc chị la đã là đúng, vì cái gì chị nghĩ ra là phải nói liền, không để lâu nó sẽ nguội ...mất ngon !
Thường thường chỉ là vấn đề gia đình lo lắng cho ba má các em, nay ba không còn nữa, còn má và các em, chúng ta càng phải chăm sóc nhiều hơn.
Mọi việc chị đã phân trách nhiệm đâu ra đó cho các em , nhưng có những điều đã xảy ra ngoài ý muốn, hay do sự chểnh mãn của các em, nên lâu lâu chị cần phải nhắc nhở lại . Mỗi lần như vậy, có thể không đụng chạm người này , thì cũng người khác.
Lần này thì Đ,Đ và PHƯỢNG.


Đ3 trả lời chị :
- Em hiểu...

Đ2 gởi lại : _
- Em đã đọc thư chị...
Phượng thì do TH chuyển lại.

PH chưa có dịp trả lời chị ... nhưng chị biết như PH cũng cảm thấy chị nói không sai . Nên chị cũng thấy ổn phần nào .
Chị mở đầu hơi dài dòng chút cho đề tài của chị là NGÀY LỄ GIÁNG SINH.

Hai mươi mấy năm xa quê hương, gia đình mình cũng mỗi ngươi đều có tiểu gia đình riêng không còn những ngày thơ ấu bên cạnh ba má để còn sum họp, ăn uống, đánh bài trong những đêm NOEL và TẾT nữa. Những lần về TẾT thì vội vàng, bận rộn, ba má thì già, nên không còn không khí rộn ràng như ngày xưa, chỉ còn lại bữa ăn, nâng ly, nói chuyện ồn ào ...là vui nhất thôi. CHỊ EM đứa nào cũng già ...Tóc còn bạc hơn má, nhưng nhờ nhuộm nên không thấy.

Có người đã mail cho chị và nói rằng ...hồi xưa người ta gọi mấy chị em ...là TIÊN NỮ, nhưng ngày nay thì là ...MA NỮ... cũng ĐÚNG THÔI, không chối cải chỗ nào, vì mấy chục năm qua, ai cũng trên 6,7 bó rồi ...còn gì nữa mà tiếc...hoạ may còn những vần thơ TÀO LAO để cho ấm lòng lúc cuối đời.

Hồi chị qua SÉNÉGAL, cứ mỗi rằm, mồng một chị đều cố tìm hoa quả để cúng ngoài trời. Sau làm việc có tiền thì mua hoa quả, nhang đèn cúng trời đất, cầu bình an ...
Bên đó trời nóng, ban đêm thì mát, nên có ra trước sân cúng cũng không sao, chị ở ngay bờ biển nên chẳng có nhà nào bên cạnh, chẳng ai dòm ngó mình làm gì...chỉ có ông gác gian phải canh chừng nhà thôi.

Nhưng từ khi qua CANADA thì tục lệ này phải tạm ngưng, vì ban đêm trời lạnh quá, hơn nữa ở đây họ đều là THIÊN CHÚA GIÁO, hoặc đạo khác mình không biết. Không ai cúng ngoài trời, ngay cả cái bàn thờ trong nhà cũng không có. Tuy vậy chị cũng có một ngăn hộc trên cao thờ ông bà nội các cháu.
Bây giờ thì khác rồi, nhà nào cũng có bàn thờ và chùa chiền rất nhiều và rất đẹp...mỗi tuần có phương tiện thì đi chùa cũng vui.
Chị kể Phượng nghe chút chuyện về lễ GIÁNG SINH và đi nhà thờ.

Hồi bên SÉNÉGAL lễ NOEL cũng lớn, ở RESTAURANT ALMADIES đa số là người PHÁP. Còn người SÉNÉGALAISE thì theo đạo HỒI, chỉ trừ bà vợ ông TỔNG THỐNG lúc thời bấy giờ là đạo THIÊN CHÚA.

Ở Canada, gia đình chị được nhà thờ PENTECÔTE bảo lảnh, nên khi mới đến là được cha đưa đón đi nhà thờ rất tận tình. Chị có nói với vị linh mục là để con tôi đi, còn tôi không có đạo. Nhưng ông nói không sao, con cứ tới để học tiếng ANH.

NGÀY LỄ GIÁNG SINH

"Chúng tôi đã đi nhà thờ suốt mấy năm trời rất vui, người chịu khó học BIBLE nhất là TÔI. Các con tôi lần lần cũng làm biếng đi, nên người còn lại tiếp tục đi nhà thờ là tôi.
Bao nhiêu năm học, ngoài từ khi CHÚA tạo dựng thế giới, con người trong 7 ngày...tôi chỉ còn nhớ mỗi một câu trong BIBLE là JESUS YESTERDAY, JESUS TODAY and JESUS TOMORROW...

Sau khi dọn đi một thành phố khác, người VN bắt đầu xây dựng CHÙA và tôi đi chùa.
Nhưng ở đây thì không khí GIÁNG SINH rất tưng bừng . Cứ đến muà này thì thiên hạ rủ nhau đi mua sắm rầm rộ, tôi và các con cũng theo dòng người lủ lượt vào các MALL mua sắm đủ thứ cho ngày lễ và cũng dựng cây NOEL trong nhà , chăng đèn kết hoa đủ thứ . Mỗi người trong gia đình đều có quà cho nhau đến đêm 24 là cũng làm RÉVEILLONS.

Có một đêm 24 năm nào, mấy mẹ con bị hư xe trên đường, con gái bị lạc tay lái xém chút nữa mấy mẹ con bị lọt xuống rảnh, may nhờ có một cây sắt nhỏ bên đường chận xe lại. Chúng tôi leo xuống xe thì có một chiếc xe ngừng lại, bốn cậu thanh niên liền xuống xe và cùng nhau khiêng chiếc xe của chúng tôi lên lại trên đường, chúng tôi cám ơn và con gái lái tiếp lên cầu thì xe tắt máy . Nhiều xe đi ngang đều ngừng lại hỏi, có cần gọi xe kéo không ? _YES !
Mấy chiếc xe kéo đến lận, nhưng chúng tôi chỉ chọn chiếc đầu tiên, ngồi trên xe kéo mà thấy vui, vì khỏi phải ăn lễ nửa đêm trên đường . Về tới nhà viết chèque 75 đô , có nghĩa là 75 km.

Do đó đối với chúng tôi lễ GIÁNG SINH cũng là một lễ lớn trong năm cho người có đạo hay không đạo. Lễ này học sinh đươc nghỉ 2 tuần, nhân viên làm việc cũng được nghỉ mấy
ngày, và nhân dịp này con cái, bạn bè ở xa còn về thăm nhà, và thăm hỏi nhau .
Khi con cái còn nhỏ thì không khí gia đình là mấy mẹ con, ai cũng có quà, như khăn quàng cổ, áo, quần, bánh, kẹo, chocolate .... có khi hỏi trước ai cần thứ gì thì cho thứ đó, nên lúc mở quà ai cũng vui...mà người rộn ràng nhất lúc nào cũng là TÔI.

Hồi trước thì là quà của con tặng, bây giờ thì của cháu tặng, dù là cái gì, cái mủ, cái aó, cái quần...khi mở ra cũng làm mình cảm động cả. Các con tôi thì sau này chỉ LÌXÌ cho tôi, vì biết năm nào tôi cũng cần QUÀ gởi về VN.

Bây giờ NIỀM VUI GIÁNG SINH chuyển sang các cháu, thôi thì đủ thứ đồ chơi, trên cây NOEL chất nhiều thứ, nào là CD, nào là áo, quần ... Nhưng năm nay kinh tế xuống, nên cây CHRISTMAS cũng bị ảnh hưởng mà nhỏ đi, và quà cáp xem cũng không đươc xôm tụ như mấy năm trước. Tuy vậy, việc tụ họp gia đình là không năm nào thiếu được. Như một thông lệ bất thành văn, mỗi nhà làm một món, ai không làm được thì đặt, miễn sao có món góp lại là được rồi. Mỗi năm thì chọn một nhà rồi mọi người tụ tập đến đó.
Nhà tôi thì thường tổ chức vào chiều tối ngày 25, còn ngày 24 thì nhường cho những gia đình nào có đạo về phía bên nội hay ngoại... Sau đó chụp hình kỹ niệm hàng năm, xem con cháu mỗi năm lớn chừng nào, và người lớn thì già bao nhiêu...Năm nay nhà tôi lại thêm một cô dâu mới... Vậy là đại gia đình tôi có 4 cặp, 1 cặp CHÓ, 1 cặp CỌP , 1 cặp HEO và 1 cặp NGỰA... đây cũng là chuyện hiếm có...

Do vậy ý nghiã ngày NOEL của chúng ta là một ngày lễ lớn trong năm và cũng là ngày sum họp của mọi gia đình, chứ không phải ngày riêng của THIÊN CHÚA, vì hình như vô hình chung mọi người đều chấp nhận ngày này làm ngày sum họp gia đình.
NS

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét