Ta về ôm gối ngủ đông
Trời chưa rét mướt mà đong nỗi đầy
Gió chiều trở lạnh đâu đây
Áo xưa đan dở, cất vào lảng quên
Bây giờ tóc bạc, tình mềm
Chắc người ấm giấc, tay êm gối nồng
Bên ta gió buốt lạnh lùng
Ai còn ấm áp,mặn nồng, quên ta ?
Si mê trong giấc mơ xa
Chiêm bao đừng để hồn ta vô tình !
KIM CHI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét