Thứ Năm, 22 tháng 10, 2009

BỂ KHỔ

Chiếc lá vàng buông nhẹ xuống đời
Phơi mình trong nắng gió chơi vơi
Không còn nhựa sống muôn ngày tới
Ngày một ngày hai im ắng đời

Ngắm lá vàng rơi lại thấy buồn
Kiếp người kết thúc ,một hồi chuông
Tiển đưa thân xác về vô tận
Lạnh lẽo đơn côi một góc trời

On đời ban tặng thật mênh mông
Sắc sắc không không trĩu cả lòng
Mê mãi quay cuồng trong tửu sắc
Bể khổ,trầm luân dứt được không ?

Đời người như một giấc chiêm bao
Mộng mị vây quanh tựa chiến hào
Tỉnh giấc rồi mong mõi ước ao
Ngày sau sống một đời thanh cao !

HP

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét