Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2009

TƯỞNG NIỆM MỘT NĂM BA MẤT


Thời gian trôi thật nhanh
Thấm thoát đã một năm
Giỗ đầu ngày Ba mất


Ở hai đầu trái đất
Con cháu nhà Hoa Văn
Nhớ mãi ngày buồn nầy


Mẹ một mình một bóng
Nhang khói và kệ kinh
Phu thê trọn nghĩa tình


Mùi hương trầm thơm ngát
Lời kinh nghe nhẹ lòng
Thoát tục, Ba thong dong


Vu Lan về

Tháng bảy mưa ngâu bạc mái đầu
Mỏi mòn chờ đợi suốt canh thâu
Mẹ mong con cái từ đâu đó
Về gọi “Mẹ ơi”, dạ bớt sầu


Vẫn biết từng ngày, Mẹ ngóng trông
Đàn con khôn lớn mãi long đong
Một đời phiêu bạt lo cơm áo
Nghĩ chuyện “hợp tan” nát cõi lòng

Bông hồng cài áo mùa Vu Lan
Báo hiếu lòng con thấy rộn ràng
Nguyện cầu mưa mốc trên ban phát
Sống lâu, khỏe mạnh, Mẹ bình an


Những mùa Vu Lan đến, rồi đi
Còn Mẹ lòng con luôn khắc ghi
Dưỡng dục sinh thành tựa biển lớn

Bông hồng cài áo nhất còn chi

Hồng Phượng
Mẹ
Mẹ là con suối nhỏ
Róc rách chảy đầu nguồn
Trong lành giọt nước mát
Nuôi nấng một đàn con

Mẹ là một giòng sông
Chẻ ra năm bảy nhánh
Chở nặng giọt phù sa
Đắp bồi thành biển cả
Mẹ à biển bao la
Ru con tiếng ơi à
Bao ngày tháng trôi qua
Êm đềm khúc tình ca

Mẹ là ngôi sao sáng
Trên bầu trời bao la
Dõi theo con muôn ngã
Soi rọi đường con đi !
HP 02/09/09

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét