LƯU LẠC GIANG HỒ
Có thân, đành chịu cực cho thân.
Ai để khôn vươn, mối nợ trần.
Cay đắng sự đời tê tái lưỡi.
Chát chúa trần tục lủi xài chân.
Ngày no ngày đói, chi nài trẻ.
Đêm ngủ, đêm không, khổ lắm lần.
Tình cảnh truân chuyên, thôi quá ngán.
Ngặt vì còn mẹ, tiếc gì thân.
Ai để khôn vươn, mối nợ trần.
Cay đắng sự đời tê tái lưỡi.
Chát chúa trần tục lủi xài chân.
Ngày no ngày đói, chi nài trẻ.
Đêm ngủ, đêm không, khổ lắm lần.
Tình cảnh truân chuyên, thôi quá ngán.
Ngặt vì còn mẹ, tiếc gì thân.
THƯƠNG NHỚ MẸ
Nhớ mẹ lòng con mãi thiết tha.
Công ơn dưỡng dục nặng bao la.
Con vừa no ấm, mong đoàn tụ.
Mẹ đã lìa trần dạ xót xa.
Xứ Huế đau buồn ôi chiến cuộc.
Cao nguyên khổ lụy bởi can qua.
Mẹ về tiên cảnh hầu ngoại tổ.
Nhớ mẹ lòng con mãi thiết tha.
Công ơn dưỡng dục nặng bao la.
Con vừa no ấm, mong đoàn tụ.
Mẹ đã lìa trần dạ xót xa.
Xứ Huế đau buồn ôi chiến cuộc.
Cao nguyên khổ lụy bởi can qua.
Mẹ về tiên cảnh hầu ngoại tổ.
Nhớ mẹ lòng con mãi thiết tha
HY SINH
Đức ruột, không tiền, sống cách chi ,
Bể cạn vừa qua người chửa mạnh
Núi rừng lăn lộn chẳng thường khi.
Yêu nhau, rợt lệ cầu nhâu mạnh.
Ngoảnh mặt chia sầu, dạ quyết ly.
Phân sự chu toàn điều lệnh dạy.
Thấm nhuần triệt để nghĩa sinh hy .
Đức ruột, không tiền, sống cách chi ,
Bể cạn vừa qua người chửa mạnh
Núi rừng lăn lộn chẳng thường khi.
Yêu nhau, rợt lệ cầu nhâu mạnh.
Ngoảnh mặt chia sầu, dạ quyết ly.
Phân sự chu toàn điều lệnh dạy.
Thấm nhuần triệt để nghĩa sinh hy .
MONG HÒA BÌNH
Thị thành giặc giả tới miền quê.
Hiếu thảo vương mang lắm nặng nề.
Nhớ mẹ giòng châu rơi lả tả.
Thương mình, suối lệ nhỏ lê thê.
Nơi nơi súng nổ vô phương khứ.
Chốn chốn giao tranh, bặc hướng về.
Mong mỏi hòa bình mau vảng lại.
Về thăm quê mạ sướng không chê.
Thị thành giặc giả tới miền quê.
Hiếu thảo vương mang lắm nặng nề.
Nhớ mẹ giòng châu rơi lả tả.
Thương mình, suối lệ nhỏ lê thê.
Nơi nơi súng nổ vô phương khứ.
Chốn chốn giao tranh, bặc hướng về.
Mong mỏi hòa bình mau vảng lại.
Về thăm quê mạ sướng không chê.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét