Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2011

KỸ NIỆM

THẦY "KHOAN KHOAN"

T ôi không nhớ rõ em nào đã kể cho tôi nghe câu chuyện này, chỉ mới vài năm nay thôi. Bây giờ nhân dịp "giờ ra chơi", tôi ghi lại cho vui.

Ngày xưa, thầy Đỗ Công Tâm dạy Việt Văn lớp đệ ngũ trường THBMT. Hôm đó thầy dạy đoạn Lục Vân Tiên đánh cướp, cứu được tiểu thư Nguyệt Nga đang trên đường lên kinh đô theo lệnh của cha.
Nguyệt Nga cùng tỳ nữ Kim Liên tháp tùng theo kiệu và một đám quân hầu.
Khi Vân Tiên đánh đuổi xong bọn cướp thì đến gặp Nguyệt Nga để hỏi han tự sự.

Tiểu thư con cái nhà ai
Đi đâu nên nỗi mang tai bát ngờ

Nguyệt Nga ngồi trong kiệu :
Tôi tên là Kiều Nguyệt Nga
Con này tỷ tất, tên là Kim Liên

Nói xong, nàng sợ thất lễ với người ra ơn cứu tử nên dợm đứng dậy, định bước ra khỏi kiệu để lạy tạ Vân Tiên.
Vân Tiên thấy nàng muốn bước ra, vội vàng hét lên:

Khoan khoan ngồi đó chớ ra
Nàng là phận gái, ta là phận trai !
Ngay lúc đó một hồi kẻng vang lên báo hiệu GIỜ RA CHƠI...
Thầy Tâm cũng vừa giảng đến câu ...
"Khoan khoan ngồi đó chớ ra..."

Đám con gái đã bước ra khỏi lớp, có đứa quay lại nói: - Thưa thầy, kẻng rồi
mà còn ...khoan khoan gì nữa...
Thầy Tâm đứng đó, chỉ biết ......lắc đâu trước lũ học trò nghịch ngợm - mồm năm, miệng mười.
Từ đó về sau, các em không bao giờ gọi thầy là thầy TÂM nữa ..mà khi nói với nhau thì gọi là thầy "Khoan Khoan".

Đối với học sinh thì thầy cô nào cũng có một biệt hiệu riêng mà chỉ mấy em biết với nhau chứ thầy cô không hề hay biết gi cả.
Nghe noi Thầy Đỗ Công Tâm đang tu ở một chuà tại HOUSTON. Mai mốt qua đó chúng ta cố đi tìm thầy để thăm.

Cô SK (Canada)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét