Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

THÁC THUỶ TIÊN

(chuyển từ blog HK76-79)

THÁC THUỶ TIÊN (chuyện bây giờ mới viết)
THUỶ=nước ; TIÊN= người đẹp chưa ai thấy bao giờ,chi tưởng tượng
Thác THUỶ TIÊN là thác của TIÊN tắm. Nhưng hôm tới thác thì chỉ có tiên ông tắm .

Hôm ở BMT tôi đề nghị Hoà tổ chức đi pinic, để các bạn có dịp ra ngoài tìm chút không khí trong sạch, xa phố phường khói bụi, tìm cảnh thiên nhiên tươi mát. Vì nghe nói BMT có rất nhiều thác rất đẹp.
Hoà chọn thác THUỶ TIÊN, có lẽ nơi này Hoà đã có lần viếng qua nên biết rõ địa điểm, khung cảnh .

Hôm đó tôi, Hương và TiTi được Phương Mai và An đón. Trên xe đã có sẳn Kim Chi.
Đi cùng KC thật vui, KC đem theo một món ăn đặc biệt mà ai cũng thích và cũng nhớ ! _CỦ MÌ_ 35 năm về trước quý như vàng ! củ mì 35 năm về sau vừa bùi vừa ngọt, vừa đúng lúc, ngồi trên xe mọi người sắp đói bụng , mỗi người được 2củ , vì mì hình như lớn hơn ngón tay cái, coi như điểm tâm nhẹ nhàng !
Thác này nằm hướng Buôn Hồ. Bắt đầu đi khoảng 9giờ vì còn hẹn các xe gặp nhau. Đi tất cả 3 xe, khung cảnh hai bên đường bây giờ khác hẳn mấy mưõi năm về trước, hai bên đường nhà cửa sầm uất, tôi coi như một cảnh lạ.
Thỉnh thoảng xe chạy ngang những ngôi nhà thờ lớn và kiến trúc rất hiện đại, cứ tưởng giống như nhà thờ ĐỨC BÀ ở SAIGON. Tôi có chụp vài tấm hình kỹ niệm .
Trên đường còn ghé quán càphê để các bác tài tỉnh táo hõn mà đến đích. Con đường vào thác cũng có những đoạn còn là đường đất, nếu trời mưa thì chỉ xuống xe mà đẩy, vì xe sẽ mắc lầy.
Chúng tôi đến nõi khoảng 12 giờ trưa. Qua cổng gác, vào thác còn phải đi xuống tầng cấp, chừng 20 bậc. Tôi nhìn xuống mà hơi ngại ngùng, bước xuống thì dễ, nhưng liệu leo lên có nỗi không? - Có em đã biết ý, cô đừng lo, lên không nỗi, em kéo cô lên! Đến khi leo lên thì so với tháp canh NĂM CĂN - CÀMÂU chưa ăn thua gì !
Khi xuống tới thác, tưởng đi dọc theo bờ, nhưng Hoà nói phải đi qua bên kia thác, tức là phải lội qua nước, mặt đá cạn bằng phẳng, nhìn thấy rõ nước và đá, nhưng khi thò chân xuống mới biết là trơn, nên mọi người phải bước cẩn thận, nếu thấy trơn phải dò dẫm, hoặc nắm tay nhau...tôi đi cùng Kiều Oanh, đang bước không hiểu sao KO trợt một cái, vậy là chụp ếch mở hàng, đứng dậy đi tiếp...lần sau kinh nghiệm hơn. Té thì không đau, nhưng ướt quần thôi.
Qua tới bờ bên kia mọi người thở phào, tưởng là đã tới, nhưng Hoà nói chưa đâu, còn xuống nữa, dưới kia mới là thác đẹp hơn, đây chỉ là đầu nguồn, vậy là mọi người lục tục đi tiếp ven bờ rừng.
Tầng một, chưa, tầng hai, chưa, tầng ba, chưa...tầng bốn...tạm ngừng đây ăn uống xong rồi xuống thác...nhưng phải lội trở lại bên kia bờ mới đi ven rừng được (bên này hết đường đi)
Hòa tìm được chỗ bằng phẳng, trải tấm bạt lên, chuẩn bị đem đồ ăn ra . Hoà rất chu đáo đã phân công mọi người đem theo thức ăn, uống, trái cây. Có mấy món đặc biệt nhất là bánh nậm và bánh bột lọc do XUÂN đặt trước ở ĐẠT LÝ.
Trong lúc ăn uống cũng có người nói chuyện tiếu lâm, cho bữa ăn thêm đậm đà.
Đạt Lý trên đường về còn nhiều thứ hấp dẫn hơn.

Ăn uống xong thu dọn chiến trường là tiếp tục lội qua trở lại. Đi chơi như vầy thì mới vui, nhìn ra giữa suối bên kia thì thấy HÙNG (phu quân của Hòa) đang nằm thẳng cẳng không biết là đang tắm nắng hay tắm nước! Mọi người hỏi làm gì vậy, thử coi đá cứng hay mềm?
Hoà không biết thấy cảnh mà xúc cảm hay sao cũng đo luôn một cái, ướt hết, thật là vui . Tôi lúc này cũng đang níu theo mấy cái cây mọi người kéo cho chắc ăn, nên không lấy kịp máy hình ra chụp Hoà một cái, chỉ chọc Hoà, cao lớn thông minh ,lanh lẹ, quán xuyến, vậy mà cái đầu không điều khiển được cái chân!
TiTi đi cũng vững vàng, thật ra mọi người chỉ lo sợ cho tôi, tuổi già, té là gãy xương như chơi, nhưng may quá, được thần hộ mạng !
Qua bên kia bờ rồi, yên trí, bám sát vào bờ mà đi, không còn lo ngại gì. Nhưng bây giờ mới vui hơn, ven bờ cây cỏ không sao, có một khúc là bờ đá, mà cái lề đi hơi nhỏ, nên phải cẩn thận, phải tuỳ mình liệu đi cách nào cho đúng, hoặc vịn bờ đá, hoặc đi nghiêng, hoặc cúi khom xuống đi qua...có mấy người đi đã qua được, mấy cậu còn xách đồ ăn mà không sao, Hoà đi trước, Hùng theo sau bảo vệ...thì ùm, qua cái hục nước không biết sao Hoà rớt cái tỏm, lúc này tôi lại cầm sẳn máy hình ,,,nên ghi lại kỹ niệm này ...Hùng đang vớt Hoà lên...chỗ này cũng sâu, Hòa cao mà đứng tới ngực!
Thiệt hú viá, Kim Chi, Kiều Oanh, Phương Mai thấy vậy nhất định không xuống nữa...
Nhưng cuối cùng rồi ai cũng xuống thác. Kim Chi không những xuống còn làm đạo diễn chụp hình nữa...lay quay thế nào Kim Chi cũng trợt luôn, nhưng cũng có người Hùng đỡ!
Xuống dưới này coi thác đẹp, nhưng Hoà nói còn xuống nữa đẹp hơn, thôi tơí đây đã ngán rồi !

Ngồi chơi,xem thác đổ, mà chỉ có mấy tiên ông tắm, còn tiên bà không hiểu sao không ai dám tắm cả?
Đến gần 3giờ thì chuẩn bị lục lục leo lên đi về, tôi Kiều Oanh, Ti Ti, Hương đi chung . Lúc lên đến giòng nước chảy xuống KO nói cô theo em, có té em đỡ, nhưng vừa nói xong thì em lại té, cô đỡ! cô nói cho vui vậy thôi nghe KO, đừng giận cô nghe!
Trên đường về, may quá trời chưa mưa, khi qua khỏi những con đường đất mọi người thở phào, vì không phải đẩy xe, mà phải ở lại đâu đó qua đêm, chờ ngày mai nắng lên đường khô thì mới lái ra khỏi được!
Đến Đạt L, hai bên đường có quán BÁNH XÈO. Xe đỗ lại, mọi người xuống chiếm luôn 3,4 bàn, còn thêm cháo vịt nữa chứ! ngon thật là ngon!
Một ngày đi chơi rất thú vị, vui là có mấy người chụp ếch hụt, để ghi kỹ niệm vào blog, sau này về hưu rảnh rỗi đọc chơi đỡ buồn!

Cô mong lần tới về Hoà tổ chức cho cô đi nữa! Cám ơn các em nhiều lắm, chuyện bây giờ mới viết, vì cô bận rộn cái gì đâu không biết nữa !

CÔ SK
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét