Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010

CĂN NHÀ và TÊN TRỘM






NHÀ THẦY CHI ở WASHINGTON DC _MỸ

Tối nay định viết tiếp ngày HỘI NGỘ 55 NĂM THÀNH LẬP TRƯỜNG TH BMT, nhưng rồi bận rộn nhiều chuyện nên không viết được, hẹn lại ngày mai.

Sáng ngày 4 JULY ,thức dậy ăn cháo còn lại đêm qua cùng với thầy Cao Bính Minh Khuê , thầy Chi ăn xôi vò. Xong chuẩn bị hành trang trở lại nhà Thông .
Trong lúc chờ đợi thầy Chi, tôi và thầy Cao Bính ra ngoài nhà coi phong cảnh quanh nhà và chụp hình . Minh Khuê thì lo dọn dẹp rửa chén, không dọn thì thầy Chi chửi, con gái mà lười !

Buổi sáng ánh nắng chiếu vào nhà trông thật đẹp, xung quanh vườn là cây cối xanh rì , những cây cổ thụ có lẽ đã trăm năm ? rất cao và cành lá sum sê. Phiá trước nhà thì hoa lá cỏ tưng bừng, như dạo vào một vườn hoang , tôi chợt nghĩ đến ngôi nhà của Tú Uyên trong BÍCH CÂU KỲ NGỘ :
Cỏ đan lối mục, rêu phong dấu tiều !

Có lẽ thầy Chi bận giúp một tay cho tổ chức Đại Hội nên chưa có thì giờ cắt cỏ, cô Diana thì đi vắng, nên chúng tôi tới đây tự do ngoạn cảnh, tôi và thầy Bính chụp nhiều hình chung quanh vườn,
phía sau vườn có bụi tre và hồ cá . Hồ có nhiều cá đỏ nhỏ bơi lội tung tăng, nhìn cũng vui và chụp hình cũng đẹp . Tôi thích nhất là bụi tre sau nhà, hình ảnh làng quê VN ở MỸ. Có lẽ thầy Chi là người rất yêu quê hương, kỹ niệm, nên từ trong nhà ra ngoài đều có những kỹ vật của miền cao nguyên hoặc thầy thu nhặt những viên sõi đá của các vùng biển VN đem về chưng bày trong một cái bàn thầy tự đóng lấy, mà người Mỹ nào thấy cũng thích. Có mấy bà bạn Mỹ đến chơi, thấy cái bàn gỗ trên để tấm kính, phía dưới là cát đá, sõi thầy đã thu nhặt ở các bờ biển VN từ bắc chí nam, có lẽ từ Đồ Sơn tới Côn Sơn, Phú Quốc, đều có ghi chú địa danh loại đá, cát ...họ thích cái bàn nên đặt thầy làm, thầy tính giá tượng trưng là 500đô thôi.
Tôi có chụp hình mà không biết có rõ những ghi chú không ?
Phòng khách trang trí đơn giản, nhưng tấm hình vẽ, hình cô Diana xinh xắn ngày xưa ngay trươc bàn làm việc computer của thầy Chi.
Phòng ăn được trang trí bằng những đồ bằng tre hay gỗ, thầy đem về từ VN, như đàn Tơ Rưng , mấy ống sáo khi gío thổi chạm vào nhau phát ra âm thanh (tôi nghĩ vậy),và nhiều thứ khác rổ, rá , gùi, cung tên, xà gạc... treo tòn ten trên trần nhà mà tôi không nhớ . Bên hàng cửa sổ nhìn ra vườn, treo những tấm màn tre, trúc ? đan ở Tàu hay Nhật rất đặc biệt mà ít thấy nhà nào có.
Căn nhà này ngày xưa còn trẻ con chắc là vui vẽ ấm cúng lắm ! bây giờ con cái đã có gia đình đi xa, còn lại 2 quả tim vàng, sống với nhau cho đến cuối đời ! khâm phục thầy CHI!
Thầy Chi có kể chuyện TRỘM VÀO NHÀ cho tôi, MK và thầy Cao Bính nghe trong lúc ngồi trong xe tới nhà thầy thì phải .
Một đêm thầy ở nhà một mình đang ngủ thì bỗng nghe bước chân lên thang lầu, thầy nằm yên lắng nghe động tịnh . Có một tên Mỹ (ở đây xung quanh đều là Mỹ) đang vào phòng, mà nó lại vào ngay phòng thầy đang ngủ . Thầy cũng sợ lắm, chẳng hiểu nó sẽ làm gì.
Nó vừa tiến tới...thầy đột nhiên quay người lại và nói to :
- Tao có súng, mày nhúc nhích tao sẽ bắn...
Thằng kia không biết có nói gì không , quay lưng ra, đi xuống cầu thang, mà xem bộ như đã say...cứ đi khệnh khạng . (tôi quên không nhớ thầy nói tại sao nó vô nhà đươc ).
Thầy theo nó ra tới cửa, nó đi xuống cầu thang phiá ngoài nhà, thì nó lọt vào cái pool của trẻ con chơi, nhưng nó đứng dậy được rồi đi luôn.
Lúc bấy giờ thầy mới nghĩ ra _thôi thằng này đi nhầm nhà, chứ không phải ăn trộm ! Vì bên hàng xóm thầy đêm đó tổ chức party, mọi người đang ăn, uống, ca nhạc ầm ỉ , thằng này không hiểu đi tìm restroom hay phòng ngủ mà đi lộn qua nhà thầy, chứ không phải ăn trộm !
Tôi hỏi :

- Nó rớt vào hồ cá hả ?
- Không, cái pool nhỏ trẻ con tắm, chứ nó rớt vào cái ao là cũng mệt cho tôi ! Tôi cũng hú vía, thật sự tôi có súng ống gì đâu, chỉ doạ nó thôi, may mà không phải tên ăn trộm !
Nhà lúc nào tôi cũng cẩn thận, cổng đóng then cài ? chỉ bà đầm tôi thì hay quên đóng cổng . Mấy con bé đến ở mấy hôm cũng lười đóng cổng ! tôi đi ngủ sớm , chúng nó về trễ...

Con đường đến nhà thầy Chi rất đẹp, hai bên đường là cây cối cao xanh, giống như những con đường nhà quê bên Canada! hoặc những khu camping có cây cối cao, thỉnh thỏang mới có một cái nhà ! đây là phong cách sống của người Âu Châu, Mỹ, họ sống riêng biệt mỗi người, mỗi gia đình một cõi, không ai làm phiền, nhờ vả ai, vì họ đã có đầy đủ tiện nghi trong nhà !
Khác với người VN hay người Á châu nói chung, thích sống cạnh nhau, thích nói đủ thứ chuyện .
Tôi thì cũng có cái tật hay nói, ở nhà với mấy đứa cháu chỉ có la hét thôi, nên đành trút tâm tư trên computer, gặp gì nói nấy cho thời gian qua ...mà không tiếc !

NS

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét