Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

CĂN NHÀ THỨ 2-18 VÕ TÁNH -ĐÀLẠT

CĂN NHÀ NGÀY XƯA 18 VÕ TÁNH DALAT
NHIỀU KỸ NIỆM
Đến muà hè năm 1955 tôi lên Dàlat học hè ,nhóm tụi tôi
gồm 4 đứa ,tôi,Rô ,Quang ,Thoa . Tôi ở tạm nhà bác Chín
47 Minh Mạng Đàlạt. Không biết ai giới thiệu mà chúng tôi đi học thầy Trần Xuân Tiên ,ông dạy môn Toán thôi. Tôi chẳng hiểu tụi tôi có học thêm được gì không ,mà cứ nhớ là đi chơi rong rong đâu đó ,quanh ngôi trường gì bây giờ cũng quên mất. Trường ở gần đâu phía nhà thờ CON GÀ.
Bốn đứa tinh nghịch ,cứ chui qua các khung cửa kính bể của lớp để vào trong khi thầy chưa tới. Lạ một điều là chui vô thì được ,mà chui ra thì không được ? rồi ở trong la ầm ầm ,đến nỗi ai đó đi gọi thầy Tiên đến để mở khóa cửa.
Thầy đến mở rồi dặn dò ,các trò không được nghịch nữa nhé ! Vâng ,dạ. Rồi đâu vẫn hoàn đó.Một chốc nữa thầy vào dạy thì đã thấy 4 đứa ở trong lớp ,mà cửa khoá !
Năm ấy , dân di cư miền bắc mới vào ,chưa có nhà nên họ phải ở tạm các trường học trong muà hè,chờ nhà nước thu xếp nhà cửa rồi họ mới dọn đi.
Tôi nghĩ thầy Tiên cũng là người mới di cư đến ,được coi như là người quản lý đám người ở đây ? nhưng sao ai đó lại biết thầy mà giới thiệu cho chúng tôi.
Học hành chẳng ra làm sao cả,mà ba tôi không biết , năm đó thi vô Đệ Thất, 4 đứa đều đậu cành mềm,nên phải ra trường tư học.
Nhà tôi thì chưa dọn lên Dalạt ,chỉ có ba tôi đi về,ông ở đâu thì tôi không biết.
Sau năm đó ba tôi làm đường Hồ Xuân Hương ,lên đường Võ Tánh và ba tìm mua được một cái nhà tôn ,vách ván,ở trên đường Vỏ Tánh ,ngoại ô thành phố Dalat .Từ đây ra phố cũng mất hơn nửa tiếng đồng hồ đi bộ.(23/5)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét